Thứ Bảy, 10 tháng 7, 2010

Chùm ảnh Bi học tiếng Anh

Học tiếng Anh ở nhà




Học tiếng anh trên lớp



Thăm lại V-resort

Thứ Hai tuần trước mình được mẹ cho đi chơi ở V-resort cùng với các cô các bác ở cơ quan mẹ. Mẹ bảo là hồi mình được 18 tháng, bố mẹ đã cho mình đến đây rồi. Đây là dịp mình về thăm lại nơi mà mình đã đến chơi mà mình chẳng nhớ gì cả :-) Các bạn xem mình hồi 18 tháng và bây giờ tại V-resort trông có khác nhiều không nhé!



Từ mấy hôm trước mẹ đã hứa là cho mình đi chơi cùng mẹ vì hôm ấy bố đi công tác Đà Nẵng mình cứ đòi đi cùng bố. Mấy hôm sau mẹ lại bảo là mẹ không đi nữa làm mình chán ơi là chán. Thế nhưng sáng thứ Hai tuần trước, chuẩn bị quần áo vào ba lô cho mình đi học như bình thường thì bỗng nhiên mẹ lại bảo cho mình đi chơi. Mình gật đầu luôn. Thích ơi là thích vì mẹ bảo ở V-resort có bể bơi nên mẹ sẽ cho mình "lội".

Hôm ấy mình được đi xe của bác Quỳnh cơ quan mẹ. Trời nóng ơi là nóng nhưng đi xe bác ấy bật điều hòa mát ơi là mát. Bác Quỳnh cho cả con gái bác đi cùng. Chị Châu Ba lớn hơn mình gần 8 tháng. Chị ấy cũng học ở trường mầm non Ngôi Sao Xanh nhưng không phải cùng trường của mình. Mình nghe thấy mẹ, bác Quỳnh và cô Hạnh nói chuyện với nhau như thế. Chị ấy đang bị say xe nên chăng thích nói gì. Còn mình thì liên tục bị mẹ nhắc nhở là nói nhiều quá!

Đến đến nơi, tự nhiên mình bị đau bụng. Mẹ mình lo lắm vì không biết mình bị làm sao. Vì thế, mẹ hỏi mình liên tục xem có phải mình buồn ị không vì bình thường mỗi lần buồn ị là mình hơi bị đau bụng. Mình cũng hơi buồn ị thật. "Hay là đỗ xe cho con xuống ị nhé!", mẹ lo lắng hỏi mình. "Hay bác cho Bi xuống "bón cây" nhé", Bác Quỳnh đùa mình như vậy. Thấy mình vẫn kêu đau bụng và mồ hôi cứ vã ra, mẹ vô cùng lo lắng. Mẹ liên tục hỏi "Con đau bụng thế nào?", "Con đau bụng kiểu điều hòa". Thế là mẹ, bác Quỳnh và cô Hạnh thay nhau cười mình vì lần đầu tiên mọi người nghe đến "đau bụng kiểu điều hòa". Thấy vậy, bác Quỳnh liền tăng nhiệt độ lên. Một lúc sau là mình cũng đỡ đau bụng và ngủ lúc nào không biết.

"Bi ơi, dậy thôi con. Đến V-resort rồi", nghe mẹ gọi mình mơ màng tỉnh dậy, hai tay dụi mắt. Thích quá, đến rồi. Mình đã đến đây rồi nhưng mình chẳng nhớ gì cả. Ra khỏi xe là mình thấy ngay được cái nóng gay gắt. Các bác, các cô ai cũng kêu "Nóng thật!" Vào trong phòng chờ một lúc thì mình được mẹ dắt xuống nhà sàn. Trên đường đi, có nhiều đồ chơi lắm. Nào là xích đu, nào là bập bênh, nào là đu quay... Mình cứ đòi chơi nhưng mẹ không đồng ý vì trời nắng lắm. Phải đi cầu thang gỗ thì mới lên được nhà sàn. Mọi người ngồi nghỉ ngơi ăn uống một lúc rồi mẹ cho mình đi ra bể bơi cùng các bác, các cô.


Cả chị Châu Ba cũng ra bơi. Trời nắng lắm nhưng mình vẫn thích bơi dù mình hơi nhát nước một chút. Bố mẹ vẫn hay bảo mình thế. Mới đầu mình được bác Dương cho xuống bơi vì nắng quá, mẹ không xuống bơi nên mẹ nhờ bác ấy. Nhưng một lúc sau, mình thấy mẹ cũng xuống bơi. Mẹ đội một cái khăn đầu cho đỡ nắng nhưng trông buồn cười lắm. Hai mẹ con vui chơi thỏa thích dưới nước. Vì chưa quen nên mình bị sặc nước. Vì mới uống sữa nên mình trớ luôn ra bể bơi. Mẹ đã hứng cái cốc vào rồi nhưng vẫn bị trớ ra bể bơi nhiều lắm. Thế là mẹ chuyển mình ngay ra chỗ khác nước sạch hơn. Ra đến chỗ phía bên kia của bể bơi, mình nhất định không dám cùng mình đi ra chỗ có hình con cá heo ở dưới đáy vì sợ cá cắn. Mọi người dỗ dành thuyết phục hết cách mà mình vẫn sợ. "Thôi lên thôi con ơi, bơi thế là được rồi. Chiều lại bơi tiếp ở bể bơi trong nhà", mẹ đã lên bờ trước và giục mình trong khi mình còn đang say sưa lội nước với bác Dương. "Mẹ cho con bơi 15 phút nữa thôi, đi mẹ!", mình năn nỉ vì mình đang thích. Thế là mẹ chỉ cho mình nghịch nước thêm một, hai phút nữa là phải lên.

Ăn trưa xong, mọi người lại quay về nhà sàn. Lần này mình nhất định xin mẹ cho chơi bập bênh và đu quay. Trời nắng nhưng hai mẹ con vẫn chơi bập bênh. Hihi, công nhận mẹ chiều mình thật! Cũng chẳng được bao lâu thì mẹ bắt minh lên nhà sàn. Mình nhất định không chịu lên thế là mẹ bỏ mình lên trước. Mình vẫn muốn chơi nữa nên lưỡng lự không lên nhà sàn. Nhưng tự nhiên mình phải chạy ngay lên cầu thang vì mẹ bảo "Lên đi không thì cá mập cắn đấy". Mình sợ cá mập lắm lên phải lên nhà sàn ngay. Đứng ngay ở cửa, chị Châu Ba lầm bầm "sao lại mải chơi thế nhỉ?".


Bên trong nhà sàn mình thấy bác thì ngồi ăn dưa hấu, bác thì nằm ngủ.. ai cũng có vẻ mệt và nóng. Sao mình chẳng thấy mệt gì cả. Mình chỉ thấy thích thôi. Mẹ liên tục phải nhắc mình nói bé và ngồi trật tự. "Bi chơi cá ngựa không?", cô Trang đã bày sẵn bàn cá ngựa ra gọi mình và chị Châu Ba. Chà chà, mình cũng thích chơi cá ngựa. Bà ngoại đã dạy mình cách chơi rồi. Mấy cô cháu chơi cá ngựa vui lắm. Cô Trang toàn cười và bảo mình "Bi chơi ăn gian thế! Toàn để sẵn xúc xắc để được lục thôi". Còn mình thì mỗi lần thấy cô liên tục đi, mình lại làu bàu "Sao cô đi tham thế!" Cô Trang khúc khích cười rồi lấy máy ảnh ra chụp. Mẹ cũng cầm máy ảnh nháy liên tục. Nhìn thấy máy ảnh, mình chán chơi cá ngựa luôn và đòi mượn máy ảnh của cô Trang để chụp. Trông mình cũng giống thợ ảnh chuyên nghiệp đấy. Lúc đó, các chú, các bác đã tìm mỗi người một chỗ để ngủ. Mẹ cứ giục mình ngủ nhưng mình chẳng buồn ngủ. Thế là cầm máy ảnh ra cửa chụp cả nhà đang ngủ. Mẹ khen "Bi chụp đẹp ra phết!" Thế là cả buổi trưa mình hí hoáy với cái máy ảnh, chẳng ngu nghê gì.




"Thôi cả nhà dạy đi bơi thôi, 3 giờ rồi!" Các cô các bác bắt đầu dậy và gọi nhau. Cả nhà hồ hởi chuẩn bị đồ xuống bể bơi. Nhưng chán qua, bể bơi chưa mở cửa. Mãi một lúc sau mới có người xuống mở cửa. Cả nhà ùa vào, ai cũng kêu lên vì trong bể nóng quá. Mấy chú bảo vệ nhất định không cho mọi người đi dép vào kể cả trẻ con như mình và chị Châu Ba. Nóng thế mà không được đi dép vào thì có mà bỏng hết chân. Mọi người đều rất chán mà không ai thèm bơi dù có mấy bác, mấy cô chưa được bơi. Đứng một lúc, mình thấy mọi người bảo đi nơi khác. Mình cũng không biết thế nào nữa nhưng mẹ bảo mình là đến chỗ khác bơi. Mình thấy mặt các bác, các cô buồn lắm. Mình cũng vậy. Nhưng đi theo mọi người đến chỗ khác bơi, cả mình và chị Châu Ba đều rất háo hức. Trên xe, hai chị em liên tục hỏi "Sắp đến chỗ bơi chưa?" Mẹ bảo, hai chị em ngủ đến bể bơi rồi sẽ gọi dậy. Và mình cũng ngủ. "Bi ơi, Châu Ba ơi, đến rồi, dậy thôi!" Nghe thấy tiến mẹ gọi, mình biết nhưng chẳng thể nào mở mắt ra được vì buồn ngủ quá. Mình chỉ nghe thấy thoang thoáng là "Bể bơi đang sửa chữa. Chán thật! Cả nhà tiến thẳng về Hà Nội" Thế rồi mình lại ngủ tiếp.

Về đến cơ quan mẹ, gọi mãi mình mới dậy. Chưa hết ngái ngủ, mình phải ra khỏi xe. Trời nóng ơi là nóng. Chào bác Quỳnh, cô Hạnh và chị Châu Ba, hai mẹ con lên nhà xe lấy xe về nhà kết thúc một chuyến đi chơi. Mình thấy các bác, các cô và mẹ có vẻ không thích thú lắm nhưng mình thì mình thấy cũng hơi thích :-)