Thứ Ba, 19 tháng 4, 2011

Động đất

Đang ngồi xem tivi, mẹ thấy chóng mặt ngỡ là mình bị cảm. Đang chưa định thần thì nghe thấy bố con nói “Em ơi, nhà bị rung em ạ. Động đất rồi!” Lúc đó là khoảng 9h tối ngày 24 tháng 3 năm 2011. Hốt hoảng quá, mẹ vội vàng bế con chạy ra khỏi nhà. Vừa ra cửa thì thấy mấy chú ở nhà đối diện bảo “Chị ơi động đất hả chị?” Thế là mẹ càng phải nhanh chân quắp con xuống sảnh. Vừa chạy vừa sợ, tim đập loạn nhịp. Mọi người chạy toán loạn ở cầu thang. Xuống đến sảnh thì thấy mọi người Cũng may là nhà mình đã chuyển từ tầng 18 xuống tầng 4 nên chạy cũng nhanh hơn. Xuống dưới dảnh thấy mọi người xúm đông lại. Mặt ai cũng hốt hoảng xám ngoét. Người thì chạy vào ôtô đỗ ở sân. Nhà thì vội đưa nhau đi đến nhà người quen để lánh. Trời thì lạnh mà vội quá chẳng mặc áo khoác cho con và chân thì không đi dép. Thế là mẹ phải quắp 26 kg đứng ở sân, chạy ra lại chạy vào. Thật may là bố vẫn đủ bình tĩnh để khoá cửa và mang theo áo khoác cho con. Trong lúc trú chân ở sảnh, mọi người bàn tán xôn xao, hỏi han nhau ầm ĩ. Có bác ở tầng 10 đang rửa bát thì thấy tủ bếp nghiêng hẳn. Nhìn ra bể cá thì nước sóng sánh như nước biển. Còn nhà bạn Minh Hoàng của con ở tầng 18 thì thấy nền nhà nghiêng hẳn còn các vật treo tường thì nhảy múa loạn xạ. Hỏi ra thì mới biết là Hà Nội bị dư chấn của động đất ở Myanmar và Lào. Mọi người chưa được chuẩn bị kiến thức xử lý tình huống khi động đất nên rất hoảng hốt. Theo các chuyên gia thì động đất thường xảy ra rất nhanh trong vòng mười mấy giây. Mọi người không được hoảng hốt mà phải bình tĩnh chui xuống gầm bàn để trú ẩn. Nếu có bị làm sao thì đã bị ngay rồi chứ chạy ra khỏi nhà là không đúng. Đằng này, sau khi biết động đất là mẹ vội bế con xuống tầng 1 ngay. Đúng là sai sách. Cũng may là con đang mải xem hoạt hình nên không thấy gì nên không bị ảm ảnh. Còn mẹ thì đây là lần đầu tiên biết cảm giác dư chấn động đất nên đến giờ nghĩ lại vẫn sợ.
Dù sao cũng là một buổi tối đáng nhớ. Mẹ hy vọng điều này sẽ không xảy ra nữa. Thế mới biết người dân Nhật Bản luôn luôn bị đe doạ bởi thảm hoạ động đất. Chưa khắc phục được trận này lại bị trận khác. Thật may vì mình ở Việt Nam!

Chút lo lắng của mẹ

Con trai của mẹ!
Mấy hôm nay mẹ lo lắng vì thứ Bảy tuần này là con thi vào Trường tiểu học Nguyễn Siêu vốn là nguyện vọng 1 mà con lại đang bị khản tiếng. Không những thế, con còn bị nhiệt lưỡi. Vì vậy, giọng của con vừa khàn, vừa trầm và còn hơi méo. Mỗi lần muốn nói to mẹ thấy con hơi khó. Đã thế con lại nói nhiều nên mấy hôm liên con vẫn chưa khỏi. Một trong những tiêu chí của các trường khi tuyển chọn các con là không bị nói ngọng vậy mà đúng đến ngày thi con lại bị vấn đề về giọng. Mẹ có hỏi kinh nghiệm bác cùng cơ quan của mẹ có hai con đều học ở Nguyễn Siêu thì bác nói mẹ không nên lo lắng làm gì mà tập trung vào chăm sóc sức khoẻ cho con. Mẹ cũng mua thuốc ngậm cho con nhưng khi ngậm thuốc thì con lại bị rát lưỡi. Hôm chủ nhật vừa rồi con đi học tập viết buổi đầu tiên. Về nhà con kể là khi đọc chữ cái cô báo là con đọc bị ngọng nên mẹ càng lo lắng. Thôi chẳng biết sao chỉ cầu cho con khoẻ mạnh và thể hiện tốt nhất trong hôm giao lưu dự tuyển.




Trong tháng 4 và tháng 5 lịch thi của con cũng khá dày đặc. Ngày 23/4 con dự tuyển vào Trường Tiểu học DL Nguyễn Siêu. Ngày 24/4 con thi tốt nghiệp lớp Piano Pink 1 ở Học viện Âm nhạc Quốc Gia và ngày 28/5 con thi tuyển vào Trường Tiểu học DL Đoàn Thị Điểm.  Sở dĩ mẹ cho con thi cả hai trường để nếu đỗ được trường nào thì tốt trường đó. Trong trường hợp không đỗ trường nào thì mẹ đành phải nộp đơn cho con vào Trường Tiểu học Tân Định hoặc Đền Lừ gần nhà theo tuyến mặc dù không muốn cho con học trường công lắm vì thứ nhất không có người đón con. Thứ hai là chế độ ăn uống chăm sóc không được tốt. Khi vào trường công có thể con sẽ gặp rất nhiều khó khăn để làm quen vì con đã quen với môi trường và sự chăm sóc của trường tư thục. Hơn nữa nếu được học ở Nguyễn Siêu hoặc Đoàn thị Điểm thì con sẽ được phát triển toàn diện văn – thể - mỹ và hàng ngày được học với giáo viên tiếng Anh bản ngữ. Con sẽ không phải đi học thêm nhiều ngoài Piano.



Một chút băn khoăn nên mẹ viết vài dòng tâm sự với con. Mẹ chúc con có sức khoẻ tốt để giao lưu dự tuyển đạt kết quả tốt. Mẹ đã hứa với con là nếu con đỗ vào trường Nguyễn Siêu, mẹ sẽ có thưởng và mẹ sẽ giữ lời hứa.