Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2009

Lần đầu tiên chỉ có mình với phao

Mình kể chuyện này các bạn đừng cười mình nhé. Các bạn hứa đấy nhé!

Trong chuyến đi thăm quan cùng với bố mẹ và dì Hiền, ngày nào mình cũng được bố cho ra bể bơi. Lúc đầu bố bế mình xuống nước, mình sợ phát khóc. Chân tay đạp nước tung trời. Nhưng chỉ một lúc sau mình quen ngay. Công nhận tắm ở bể bơi này thích thật! Bố cho mình vào một cái phao hình con thú rất ngộ nghĩnh rồi bố đưa mình đi một vòng quanh bể bơi. Cứ thế mình cứ như là biết bơi rồi ấy. Bỗng nhiên, bố bỏ tay ra không giữ phao bơi cho mình nữa. Mình sợ quá khóc ré lên. Mình đã bao giờ bơi một mình với phao đâu. Thấy mình khóc quá mẹ kéo mình vào thành bể rồi bảo mình bám vào thành. Nói xong, mẹ lại bỏ tay ra. Không có ai giúp đỡ, mình phải lấy tay bám vào thành rồi men theo bể. Mẹ đi đến đâu, mình theo đến đó để cầu cứu. Chỉ một lúc sau là mình hết sợ. Lúc đó cũng là lúc mẹ giục hai bố con về vì tắm lâu quá rồi. Mẹ sợ mình bị ốm. Thôi về thôi. Mình cũng sợ lắm rồi.

1 nhận xét: