Thứ Tư, 2 tháng 6, 2010

Tấm gương sáng cho con!

Con trai yêu quý! Mẹ kể cho con chuyện về bố để khi biết đọc, con hiểu được thì hãy luôn yêu thương, kính trọng và vâng lời bố. Bố của con là tấm gương sáng về ý chí và nghị lực để con noi theo và phấn đấu.

Khi mới lớp 6, một tai nạn lao động đã lấy đi cánh tay phải của bố. Đau đớn đến ngất lịm nhưng bố vẫn can đảm ôm tay chạy đến trạm xá. Ông bà nội và các bác của con đã rất bàng hoàng và đau đớn. Do chuyển qua nhiều bệnh viên nên khi lên đến bệnh viện Việt Đức ở Hà Nội thì đã quá muộn để nối lại cánh tay cho bố con. Cuộc đời của bố con đã sang trang mới với bao nhiêu khó khăn ở phía trước. Sau ca phẫu thuật, bố con tỉnh dậy thì không thấy tay của mình đâu. Bố khóc nhiều lắm. Sự mất mát quá lớn với một cậu bé mới 12 tuổi còn cả tương lai ở phía trước bỗng chốc trở nên mù mịt hơn. Cả nhà cũng không ai cầm nổi nước mắt. Thế rồi nỗi đau dần dần cũng nguôi ngoai nhờ vào sự can đảm và ý chí vuợt lên khó khăn, bố con đã quen dần với sự thực là mình chỉ còn một cánh tay trái. Vậy là, hàng ngày trong bệnh viện, bố con bắt đầu tập viết tay trái. Tay thì không thuận, bút bi thì trơn nên bố con luyện viết rất khó khăn. Nhiều lúc bố con đã rất nản chí nhưng mỗi lần như vậy, bố con lại nghĩ đến ông Nguyễn Ngọc Ký bị liệt hai tay phải viết bằng chân, bố con lại thấy can đảm hơn. Cứ thế, ròng rã sau hơn một tháng trời, với ý chí và sự quyết tâm cùng với sự động viên của ông bà nội và các bác con, bố con đã viết được tay trái. Tuy chưa đẹp nhưng cũng đủ để giúp bố tự tin hơn khi quay lại trường học.

Thế là bố bắt đầu làm quen với hoàn cảnh mới. Những buổi đầu quay lại trường, các bạn trong trường, trong lớp đều nhìn bố con với ánh mắt hiếu kỳ và tò mò, đôi khi có những lời trêu trọc nhưng đa phần là những ánh mắt cảm thông và đồng cảm. Đây là thời kỳ khó khăn vì bố con phải cố gắng để theo kịp các bạn trong lớp. Với ý chí quyết tâm và sự siêng năng, chẳng bao lâu bố con đã theo kịp được chương trình của các bạn trong lớp. Hơn thế nữa, bố còn đạt học sinh giỏi trong suốt những năm cấp 2, rồi cấp 3. Không chỉ là một học sinh giỏi vượt lên khó khăn của bản thân mà bố con còn là một lớp trưởng gương mẫu để các bạn trong lớp noi theo.

Nhà ông bà nội con hồi đó còn nghèo lắm. Bố con không được sung sướng như con bây giờ đâu. Hàng ngày, ngoài giờ học ở trường, bố chăm chỉ làm việc đồng áng, bắt cua, bắt cá giúp ông bà nội con. Bố con kể với mẹ là đã có nhiều lúc bố con buồn và nản chí lắm nhưng với sự động viên của ông bà nội và các bác con đặc biệt là bác Định, bố con đã quên đi những giây phút buồn phiền và nản lòng này. Và bố con đã thi đỗ vào đại học với kết quả rất cao. Trong suốt 4 năm đại học, bố con đã rất chăm chỉ rèn luyện. Ngoài giờ học trên giảng đường, bố con tham gia rất tích cực vào công tác đoàn và sinh viên. Ngoài ra, bố con còn là một cán bộ tự quản trong ký túc xá rất mẫn cán và năng nổ. Bố con còn tham gia rất tích cực vào các hoạt động dành cho những sinh viên khuyết tật. Mẹ rất tự hào về bố con và đồng hành với bố con suốt 4 năm đại học và cho đến tận bây giờ. Sau khi tốt nghiệp đại học, bố đã được một tổ chức phi chính phủ của Mỹ mời về làm. Công việc của bố con tiến triển rất tốt. Ngoài thời gian làm việc, bố con vẫn tham gia rất tích cực vào các hoạt động dành cho người khuyết tất, ở trong nước và cả ở nước ngoài. Bố con đã có cơ hội đến và thăm nhiều nước trên thế giới như Đức, Mỹ, Nhật, Hàn Quốc, Campuchia... Lúc con sắp chào đời, bố con vinh dự được một suất học bổng đi học ngăn hạn ở Mỹ một tháng. Những kinh nghiệm này đã giúp bố tự tin và thành công hơn trong công việc.

Mẹ muốn nói rằng mẹ rất tự hào về bố con. Sau này, trên đường đời, nếu gặp bắt kỳ khó khăn nào, con hãy nhìn vào tấm gương sáng là bố con thì chắc chắn con sẽ vượt qua tất cả. Mẹ mong và tin rằng con của mẹ sẽ hạnh phúc và thành công. Con sẽ làm được vì con là con của bố Tỉnh mà!

Yêu con nhiều!


2 nhận xét:

  1. Bố Tỉnh hãy là tấm gương sáng cho Bi nhé. Chắc chắn về cho QA đọc để học tập. QA hỏi mẹ: làm thế nào để cả 12 năm được học sinh giỏi hả mẹ? Câu trả lời này sẽ là bài học quý giá cho con mình. Cảm ơn mẹ D đã chia sẻ.

    Trả lờiXóa
  2. Mẹ Dịu viết bài này cảm động quá. Thanks for sharing the story with us! Chúc gia đình Tỉnh + Dịu + Bi luôn luôn hạnh phúc!!!

    Trả lờiXóa