Từ khi chuyển về nhà mới, bố mẹ dành một phòng riêng cho con nhưng con còn sợ chưa dám ngủ một mình. Thế là mỗi tối bố hoặc mẹ phải ngủ cùng với con. Vì con ngó ngoáy mãi mới chịu ngủ nên chủ yếu là bố ngủ với con vì thiếu ngủ mẹ lái xe không được an toàn. Sau gần 8 tháng, bố mẹ quyết định rèn luyện cho con tự ngủ chứ không cần bố hay mẹ ngủ cùng vì con cũng đã 7 tuổi rồi. Bố mẹ phải động viên mãi con mới đồng ý tự ngủ một mình.
Đêm thứ nhất, sau khi chúc con ngủ ngon, bố mẹ về phòng và rất phấn khởi vì con đã đồng ý tự ngủ. Thế nhưng, đêm đầu tiên con đã gõ cửa phòng bố mẹ 3 lần. Lần thứ nhất lý do là đèn sáng quá và mẹ sang chỉnh lại cho con. Vẫn chưa ổn. Lần thứ hai lý do là con nóng quá và mẹ sang chỉnh quạt cho con. Lại vẫn chưa ổn. Lần thứ ba lý do là con bị đau bụng nên phải có ai đó ngủ cùng thì con mới khỏi đau bụng. Lần này bố sang xem con thế nào và định nằm ngủ cùng với con nhưng mẹ không đồng ý vì làm như vậy thì không thể rèn luyện con tự ngủ được. Rồi mẹ sang bôi dầu gió cho con, động viên con ngủ ngoan và mẹ về phòng. Đêm hôm đó, con chỉ gõ cửa 3 lần rồi ngủ một mạch đến sáng.
Đêm thứ hai, cũng như đêm thứ nhất, mẹ dỗ dành con ngủ một mình. Hai mẹ con chúc nhau ngủ ngon rối rít. Mẹ hào hứng vì nghĩ rằng đêm nay con sẽ ngủ ngon. Đêm hôm đó, con chỉ gõ cửa một lần vì đèn sáng quá. Sau khi sang điều chỉnh đèn cho con, con đã ngủ ngoan và không gõ cửa lần nào nữa. Mẹ chắc bẩm là từ đêm hôm sau con sẽ ngủ ngoan và không gõ cửa phòng bố mẹ nữa.
Đêm thứ 3 thì hoàn toàn không giống như mẹ dự đoán. Không những con không ngủ ngoan mà còn gõ cửa phòng bố mẹ nhiều lần hơn. Lý do là đèn sáng, nóng, con sợ con gián, tiếng gì như tiếng ve sầu. Bố và mẹ thay nhau sang dỗ dành động viên con nhưng cũng không ăn thua. Đêm hôm đó con đã ngồi trước cửa phòng bố mẹ khóc âm lên. Dù thương con nhưng bố mẹ quyết tâm không được ai sang ngủ cùng dù con cứ đòi mẹ ngủ với con một tí thôi. Cuối cùng, mẹ cũng sang ngồi vỗ cho con ngủ. Vì buồn ngủ quá nên mẹ chỉ vỗ mông mấy cái là con đã ngủ rồi. Lúc đó cũng đã muộn. Đêm hôm đó, mẹ đã thiếu ngủ.
Hai đêm tiếp theo thì ông bà ngoại lên chơi nên bố mẹ tạm gác chiến dịch cho Bi tự ngủ. Sau khi ông bà về, chiến dịch lại tiếp tục.
Đêm tiếp theo là đêm đánh dấu con đã tự ngủ ngoan mà không sang gõ cửa phòng bố mẹ một lần nào. Con đọc truyện doremon rồi tự ngủ. Sáng dậy, bố mẹ thấy con lấy mấy quyển sách tự che đèn rồi chắn gối quanh giưởng.
Cứ như vậy, giờ con đã tự ngủ một mình ngoan ngoãn, ngoại trừ một đêm con kêu là “Con chán ngủ một mình lắm rồi!” nhưng cuối cùng con vẫn tự ngủ.
Con trai của mẹ đã lớn rồi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét